“Tôi vốn không phải nhà thơ, chỉ là người yêu thơ. Nhưng khi những cảm xúc trong lòng đủ lớn, chúng tự hóa thành vần.” – Huỳnh Khang
Từ thôn quê Phú Yên đến nghề Dược – Hành trình của người con xứ Nẫu
Sinh ra và lớn lên tại thôn Phước Nông, xã Hòa Bình 1, huyện Tây Hòa (Phú Yên), Huỳnh Khang là hình mẫu tiêu biểu của lớp trí thức trẻ vươn lên từ làng quê bằng con đường học vấn. Sau khi tốt nghiệp ngành Dược tại Trường Đại học Y Dược TP.HCM, anh từng là đại diện doanh nghiệp dược Hàn Quốc tại Việt Nam và làm việc tại nhiều đơn vị y tế lớn ở TP.HCM.
Dẫu công việc y tế áp lực và bận rộn, nhưng trong anh vẫn luôn tồn tại một khoảng lặng dành cho thi ca – nơi anh tìm thấy sự cân bằng, chữa lành tinh thần cho chính mình và người khác.

“Tôi không phải nhà thơ” – Nhưng thơ đã chọn anh
Chia sẻ với báo chí, Huỳnh Khang từng nói: “Tôi vốn không phải nhà thơ… chỉ thích làm thơ.” Chính niềm “thích” đó đã trở thành khởi nguồn cho hành trình thi ca chân thành và xúc cảm.
Đặc biệt trong thời gian giãn cách vì đại dịch COVID-19, anh đã cho ra mắt tập thơ đầu tay “Ta về”, được giới thiệu tại Ngày Thơ Việt Nam 2020. Đây là dấu mốc mở đầu cho hành trình sáng tác nghiêm túc của anh.
Tính đến nay, Huỳnh Khang đã sáng tác hơn 50 bài thơ, được đăng tải trên các tạp chí uy tín như Văn nghệ (Hội Nhà văn Việt Nam), Văn nghệ TP.HCM, Văn nghệ Phú Yên… Bút danh “Khờ-Ang (Khang)” ngày càng được độc giả cả nước yêu mến.

Thơ Huỳnh Khang – Lát cắt ký ức quê nhà miền Trung
Thơ anh chất chứa hình ảnh thôn quê mộc mạc: cánh diều, đồng lúa, giếng làng, bãi soi, đám mía, đàn trâu… Những hoài niệm ấy hiện lên chân thực và đầy cảm xúc, khiến người đọc không khỏi bồi hồi:
“Ta về với tuổi thơ ta
Bãi soi, đám mía, lũ gà, đàn trâu…”
“Đồng quê chở những thương yêu
Ai quên ai nhớ cánh diều ngày thơ…”
“Vườn quê một mảnh con con
Đi xa muôn dặm vẫn còn vướng chân…”
Chất thơ ấy giản dị, không triết lý cao siêu, mà chân thành như lời ru, như tiếng nói của một trái tim luôn hướng về quê mẹ.
Từ thơ đến nhạc – Khi cảm xúc ngân vang qua giai điệu
Khoảng một nửa số bài thơ của Huỳnh Khang đã được phổ nhạc. Một số ca khúc tiêu biểu như “Miền nhớ”, “Đêm hoang”, và đặc biệt là “Chỉ nụ cười em thôi” – phát hành năm 2022, đã thu hút hàng trăm bản cover trên các nền tảng mạng xã hội.
Không ồn ào truyền thông, các ca khúc của anh lan tỏa nhờ cảm xúc chân thực, chạm tới trái tim người nghe.
Tản văn, truyện ký – Góc nhìn của người quê giữa lòng phố
Ngoài thơ, Huỳnh Khang còn viết tản văn, truyện ký về đời sống, phong tục quê nhà. Những tác phẩm như “Tết xưa”, “Mâm cưới ngày ấy”, “Chợ quê xưa”… mang đậm dấu ấn miền Trung, góp phần lưu giữ văn hóa dân gian trong đời sống hiện đại.
Anh cũng là đồng tác giả tập thơ “Tình Người Đất Phú” (2021) – tác phẩm được đánh giá cao trong cộng đồng văn nghệ tỉnh Phú Yên.
Từ trái tim Dược sĩ đến trái tim thi sĩ

Câu chuyện của Huỳnh Khang là minh chứng sống động rằng giữa khoa học và nghệ thuật không hề tồn tại khoảng cách. Trên hành trình của một dược sĩ yêu thơ, anh đã tìm ra chiếc cầu nối bằng “tâm hồn” – nơi cảm xúc được chữa lành và lan tỏa yêu thương.
Điều đặc biệt ở Huỳnh Khang là sự hòa quyện giữa nghề chữa thân (Dược sĩ) và nghệ thuật chữa tâm hồn (thơ ca). Anh không làm thơ để nổi tiếng, mà viết như một cách sống – nhẹ nhàng, cảm xúc và đầy tính nhân văn.
Nhà thơ Phan Hoàng, Ủy viên BCH Hội Nhà văn Việt Nam nhận xét:
“Thơ Huỳnh Khang giản dị mộc mạc như dáng vẻ bề ngoài con người anh nhưng ẩn chứa vẻ đẹp của một tâm hồn đa cảm, giàu yêu thương, nhất là với quê hương.”
Một minh chứng đẹp giữa khoa học và nghệ thuật
Câu chuyện của Huỳnh Khang là minh chứng sống động rằng giữa khoa học và nghệ thuật không hề tồn tại khoảng cách. Trên hành trình của một dược sĩ yêu thơ, anh đã tìm ra chiếc cầu nối bằng “tâm hồn” – nơi cảm xúc được chữa lành và lan tỏa yêu thương.
Phương Đình Nguyễn
Chuyên mục Văn hóa-Nghệ thuật